- 1. Giê-hô-va Đức Chúa Trời
- 2. Đức Chúa Giê-su Christ
- 3. Đấng Yên Ủi Đức Thánh Linh
- 4. Tiêu chuẩn của đức tin là Kinh thánh
- 5. Sự cứu rỗi của chúng ta
- 6. Tên Hội thánh
- 7. Các giáo lễ trong hội thánh
- 8. Mười điều răn
- 9. Hệ thống một phần mười
- 10. Vấn đề thực phẩm
- 11. Vấn đề linh hồn
- 12. Linh hồn và sự phục sinh
- 13. Sự tái lâm và sự phán xét
Giê-hô-va Đức Chúa Trời là Đức Chúa Trời, Đấng dựng nên, cai quản trời đất, toàn tri, toàn năng, đời đời, muôn thuở, đầy lòng thương xót và công bình, xứng đáng nhận lấy sự vinh hiển và tôn vinh đời đời. (Sáng thế ký 1: 1, Công vụ các sứ đồ 17: 24-29, Ê-sai 40: 28, Thi thiên 55:22, Ê-phê-sô 4: 6)
Đức Chúa Giê-su Christ đã ở cùng Đức Chúa Trời từ thuở ban đầu, tạo dựng nên muôn vật, được Đức Thánh Linh cảm động và được sinh ra thông qua thân thể người nữ đồng trinh Ma-ri, ngài đã đến với tư cách là Đấng Mê-si, hay Đấng Christ, như đã tiên tri và trở thành Đấng Cứu Chúa của nhân loại.
Ngài đã đến trong thế gian, chết trên thập tự giá như là của lễ chuộc tội lỗi cho chúng ta, đã phục sinh vào ngày thứ ba, thăng thiên 40 ngày sau, và ở bên hữu Đức Chúa Trời để thực hiện các nhiệm vụ của thầy tế lễ thượng phẩm. (Giăng 1: 1-3,14; Hêbơrơ 8: 1-2) Vào ngày tận thế, Ngài sẽ trở lại để phán xét kẻ sống và kẻ chết. (Giăng 5: 25-29, I Phi-e-rơ 4: 5)
Đấng Yên Ủi, Đức Thánh Linh, là món quà mà Đức Chúa Giê-su đã hứa khi thăng thiên (Giăng 16: 7-8, Công vụ các sứ đồ 1: 8-9). Bất cứ ai tin và thực hành giao ước mới đều sẽ cảm động và làm việc bởi tấm lòng. Đấng Yên Ủi, Đức Thánh Linh, giúp chúng ta hiểu biết lẽ thật (Giăng 16: 13-14, 15:26), thông thạo ngay cả những điều sâu nhiệm nhất của Đức Chúa Trời (I Cô-rinh-tô 2: 10-16, Giăng 14:26), và để sinh hoa trái tốt đẹp trong hành động của chúng ta.(Ga-la-ti 5: 22-23, I Cô-rinh-tô 12: 7-11)
Cựu ước và Tân ước là những lời được Thánh linh của Đức Chúa Trời soi dẫn mà viết ra và là sự mặc khải hoàn toàn của Đức Chúa Trời cho nhân loại. (tham khảo II Ti-mô-thê 3:16, II Phi-e-rơ 1: 20-21). Vì vậy, việc tìm kiếm Kinh thánh sẽ có sự sống đời đời trong đó (Giăng 5:39), nhưng nếu bạn không tra cứu chính xác, thì nó sẽ trở thành một sựrủa sả. (II Phi-e-rơ 3:16)
Khi nghiên cứu Kinh Thánh,
chúng ta phải phân biệt giữa Tân Ước và Cựu Ước, đồng thời, chúng ta phải biết
rằng tất cả Kinh Thánh là sách tiên tri, và chúng ta phải đặc biệt hiểu rõ ràng
những lời tiên tri liên quan đến thời đại của chúng ta. (2 Phi-e-rơ 1:19) Nói
cách khác, toàn bộ lịch sử là hình bóng của thực thể sẽ xuất hiện trong thời
đại Tân Ước.
Bằng cách xem xét hình
bóng đó, chúng ta có thể hiểu biết về thời đại của mình và các sự kiện sẽ xuất
hiện trước mắt chúng ta.(Ê-sai 46:10)
Một
số người nói rằng họ nâng cao tiêu chuẩn đức tin, và có những người ủng hộ việc
ăn chay (vegetarianism) trong Sáng thế ký 1:29.Ngoài ra, có những người nhấn
mạnh vào chủ nghĩa khỏa thân vì A-đam và Ê-va không mặc quần áo trong Sáng thế
ký 2:25.Ngoài ra, có những người nhấn mạnh vào luật pháp phân biệt ăn thịt (thú
vật tinh sạch và không tinh sạch) trong Lê-vi Ký 11, luật pháp của Môi-se.
Không
chỉ vậy, họ nói rằng họ sẽ nâng cao tiêu chuẩn đức tin, tuyên bố những bài học
không được dạy dỗ trong hội thánh đầu tiên, và tôn chúng lên trên các điều răn
của Đức Chúa Trời. Đây là hành vi của các tiên tri giả. Đã được chép rằng:
Phục-truyền Luật-lệ Ký 18:22 “Khi kẻ tiên-tri nhân danh Đức
Giê-hô-va nói, ví bằng lời người nói không xảy đến và không ứng-nghiệm, ấy là
lời mà Đức Giê-hô-va chẳng có phán. Kẻ tiên-tri đó bởi sự kiêu-ngạo mà nói ra:
chớ sợ người.” Do đó, một giáo lý không có bằng chứng hoặc ứng nghiệm nào khác
với giáo lý được dạy dỗ bởi Đức Chúa Giê-su hoặc các sứ đồ sẽ bị đấng tiên tri
giả nói ra một cách cẩu thả. Cố gắng nâng cao tiêu chuẩn vượt quá những gì Đức
Chúa Trời đã dạy dỗ và những gì các sứ đồ thực hành chính là cách tạo ra dị
giáo.
Hầu như tất cả những người tạo ra dị giáo trong lịch sử Kinh
Thánh đều bắt đầu với một vấn đề như vậy. Ngày nay, với giao ước mới, chúng ta
thấy những bài học thuở ban đầu được dạy dỗ trong thời các sứ đồ, đó là khi Đức
Chúa Giê-su làm báp têm và rao giảng tin lành của vương quốc.
Ma-thi-ơ 4:17 “Từ lúc đó, Đức Chúa
Jêsus khởi giảng-dạy rằng: Các ngươi hãy ăn-năn, vì nước thiên-đàng đã đến
gần.” Chúng ta phải trở thành hội thánh chân chính tuân theo những bài học mà
ngài đã dạy dỗ trong ba năm rưỡi, những
bài học thực tế mà ngài đã thực hành, và hành động của các sứ đồ sau khi nhận
được sự dạy dỗ của Đức Chúa Giê-su và đưa chúng vào thực tế. Được chép rằng:
Ma-thi-ơ 28: 13-20 “Và dạy họ giữ hết cả mọi
điều mà ta đã truyền cho các ngươi.” Hoặc
Giăng 13:15 “Vì ta đã làm gương cho
các ngươi, để các ngươi cũng làm như ta đã làm cho các ngươi.”
Phi-líp 4: 9 “Hễ sự gì anh em đã học,
đã nhận, đã nghe ở nơi tôi, và đã thấy trong tôi, hãy làm đi”.
Ga-la-ti 1: 8-9 “Hoặc thiên-sứ trên trời, truyền cho anh em một tin-lành nào khác với Tin-lành chúng tôi đã truyền cho anh em, thì người ấy đáng bị a-na-them!”
Sự cứu rỗi là ân điển của Đức Chúa Trời ban cho để cứu chuộc loài người đã chết do phạm tội. Ngài đã sai Con một của Ngài, là Đức Chúa Giê-su Christ, để trả giá cho tội lỗi của chúng ta bằng huyết của Ngài, và cứu chuộc nhân loại để chúng ta có được sự cứu rỗi và sự sống đời đời. (Giăng 3:16, Giăng 17: 3, Công vụ các sứ đồ 4:12, I Phi-e-rơ 1: 18-19, Ma-thi-ơ 20:28, 26:28)
Điều kiện để nhận được cứu rỗi là tin vào Đức Chúa Trời và
Con một của Ngài, là Đức Chúa Giê-su Christ, ăn năn tội lỗi của chúng ta, chịu
phép báp têm nhân danh Đức Cha, Đức Con và Đức Thánh Linh, và được tẩy rửa bằng
huyết của Đức Chúa Giê-su Christ và sống phần đời còn lại của chúng ta theo
những lời dạy dỗ của giao ước mới, là giao ước của Đức Chúa Giê-su và làm chứng
về Đức Chúa Giê-su.
(Lu-ca 22: 7-20, Giăng 6: 53-57, Rô-ma 10:10, Mác 16: 15-16)
Nơi quy tụ các con cái của Đức Chúa Trời trong Đức Chúa Giê-su Christ được gọi là Hội Thánh của Đức Chúa Trời trong Kinh Thánh.(I Cô-rinh-tô 1: 1-2, 11:22, 15: 9, 1 Ti-mô-thê 3:15), và chỉ về những người rao giảng tin lành của Đức Chúa Giê-su Christ. Điều này được viết như là nhân chứng của Đức Chúa Giê-su. (Công các sứ đồ 1: 8, 2:32, 4:33, 22:20, Khải huyền 1: 2, 2:13, 17: 6)
Vì vậy, Hội thánh được gọi là Hội thánh của Đức Chúa Trời và
các thánh đồ được gọi là nhân chứng của Đức Chúa Giê-su, nên tên của Hội thánh
là “Hội thánh của Đức Chúa Trời, Hội thánh nhân chứng Giê-su”, theo Kinh thánh.
Đặc điểm của Hội thánh của Đức Chúa Trời là tuân giữ các điều răn của Đức Chúa
Trời, và những người làm chứng về Đức Chúa Giê-su có đặc điểm là tuân giữ giao
ước mới của Đức Chúa Giê-su và làm chứng về Đức Chúa Giê-su.
Do đó, khi đề cập đến Hội thánh cuối cùng của Đức Chúa Trời,
Kinh thánh cho biết rằng:
Khải huyền 12:17 “Là những kẻ vẫn giữ các
điều-răn của Đức Chúa Trời và lời chứng của Đức Chúa Jêsus.”
Hội thánh của Đức Chúa Trời là nhóm các nhân chứng của Đức Chúa Giê-su, họ nhóm lại để truyền bá tin lành của vương quốc cho toàn thế giới nhằm dẫn dắt nhân loại đang hấp hối đến con đường cứu rỗi.
Giao ước cũ đã nhận trên núi Si-na-i trong quá khứ đã kết thúc bằng thập tự giá của Đức Chúa Giê-su và chúng ta được cứu bằng cách thực hành giao ước mới mà Đức Chúa Giê-su đã dạy dỗ. Giao ước có nghĩa là lời hứa về sự cứu rỗi và chúng ta nhận được lời hứa này bằng cách tuân giữ giao ước mới.
Vì vậy, chúng ta không thể lập ra bất kỳ học thuyết nào ngoài
giao ước mới như tín điều của chúng ta, và cho dù chúng ta nghĩ nó có tốt đến
đâu, chúng ta cũng không thể lập ra nó như một học thuyết mới ngoại trừ những gì
Đức Chúa Giê-su đã dạy dỗ và các sứ đồ đã tuân giữ và thực hành. (Ga-la-ti 1: 6
-10, Phi-líp 4: 9, Ê-phê-sô 2: 20-22)
Các giáo lễ của Giao ước
Mới
Giao ước mới được dạy dỗ trong Tân Ước như sau:
1. Báp têm… … … Nghi thức ngâm mình trong nước. (Ma-thi-ơ 28:19,
3:16, Công vụ các sứ đồ 8: 38-39)
2. Lễ rửa chân… … Nghi thức rửa chân (Giăng 13: 4-10, Xuất
Ê-díp-tô Ký 30: 17-21)
3. Lễ tiệc thánh Lễ Vượt Qua… … Giao ước mới mà Đức Chúa
Giê-su lập ra như là ý muốn cuối cùng của ngài. (Lu-ca 22: 7-20, I Cô-rinh-tô
11: 23-26, Giăng 6: 53-58)
4. Lời cầu nguyện kiêng ăn trong cuộc khổ nạn của Đức Chúa
Giê-su… … Đây là ngày kiêng ăn do Đức Chúa Giê-su lập ra khi ngài còn sống.
(Ma-thi-ơ 9: 14-15, Mác 2: 18-20)
5. Lễ Phục sinh… … Vào ngày Lễ Phục sinh, các sứ đồ bắt đầu
nhóm họp vào ngày đầu tiên Đức Chúa Giê-su sống lại. Chúng ta là nhân chứng của
sự phục sinh này. (Lu-ca 24: 30-43, Giăng 20: 19-23, Công vụ các sứ đồ 1:22,
3:15, 4 : 33)
6. Cầu nguyện trong ngày Lễ Ngũ tuần… … Nó kỷ niệm ngày Đức
Thánh Linh giáng xuống. (Công vụ các sứ đồ 2: 1-4. 20:16, I Cô-rinh-tô 16: 8)
7. Hội nghị truyền bá tin lành của Lễ Lều tạm… … Sứ mệnh này
là một bài học do chính Đức Chúa Giê-su dạy dỗ (Giăng 7: 2, 14:16, 37:39)
Hội thánh của Đức Chúa Trời được thành lập theo giao ước mới đang chấp nhận các giáo lễ mà Đức Chúa Giê-su đã thực hiện và các giáo lễ được thực hiện bởi các sứ đồ (Giăng 13:15, Ê-phê-sô 2: 19-20, Ga-la-ti 1: 6-9).
Mười Điều Răn (十 誡命) là luật pháp của người dân nước thiên đàng và người dân của Đức Chúa Trời phải tuân theo. (Ma-thi-ơ 19: 16-19, Xuất Ê-díp-tô Ký 20: 2-17, Gia-cơ 2: 9-11, I Giăng 2: 4,I Cô-rinh-tô 7:19, I Ti-mô-thê 6:14, Khải Huyền 14:12) Sứ đồ Giăng chép rằng cũng có hòm giao ước chứa mười điều răn trong đền thờ của giao ước mới trên thiên đàng (Khải Huyền 11: 19).
Tuy nhiên, giao ước cũ, mười điều răn được viết trên đá, đã
được thay đổi thông qua thập tự giá của Đức Chúa Giê-su Christ. (Hê-bơ-rơ 7:
11-12, Hê-bơ-rơ 8: 1-8, Ma-thi-ơ 5: 17-28).
Theo luật pháp cũ, tội lỗi của tổ phụ sẽ bị trừng phạt đến ba
bốn đời (Xuất Ê-díp-tô Ký 20: 3-6, Giô-suê 7: 1-26), và có mạng lệnh không được
đốt lửa trong nhà trong ngày Sa-bát (Xuất Ê-díp-tô Ký 35: 2-3).
Tuy nhiên, trong giao ước mới, người ta đã tiên tri rằng tội
lỗi của những người cha sẽ không kéo dài đến đời con cái, mà tội lỗi của mỗi
người sẽ trở lại mỗi người.
(Giê-rê-mi 31: 29-33, Hê-bơ-rơ 8: 7-8, Ê-xê-chi-ên 18: 1-4,
20)
Trong giao ước mới, Đức Chúa Giê-su nói rằng có thể làm việc lành ngay cả trong ngày Sa-bát. (Ma-thi-ơ 12: 11-12, Giăng 5: 16-17) Vì vậy, chúng ta đang bước đi trong giao ước mới chứ không phải giao ước cũ (Rô-ma 7: 5- 6, II Cô-rinh-tô 3: 6-9)
Hệ thống thập phân không được lập ra theo Luật pháp Môi-se. Hệ thống một phần mười bắt đầu với việc Áp-ra-ham dâng cho Mên-chi-xê-đéc, vua của Salem. Mên-chi-xê-đéc là biểu tượng của Đức Chúa Giê-su sắp đến.(Sáng-thế Ký 14:20, Hê-bơ-rơ 7: 1-10) Một phần mười được trao cho Đức Chúa Giê-su, là Mên-chi-xê-đéc, đấng sẽ thực sự xuất hiện, để ban lời sự sống (Thi thiên 110: 4, Hê-bơ-rơ 7: 15-17) điều này được thực hiện từ hình bóng đã xuất hiện từ thời Áp-ra-ham. Sau đó, Gia-cốp cũng hứa dâng một phần mười cho Đức Chúa Trời. (Sáng thế ký 28:22)
Những việc làm của Áp-ra-ham phải được thực hiện bất kể trong
Cựu ước hay trong Tân ước, vì vậy chúng được tuân giữ ngoài Luật pháp Môi-se
ngay cả trong Cựu ước. (Lê-vi Ký 27:30) Vì vậy, Môi-se nói rằng một phần mười
thuộc về Đức Chúa Trời (Lê-vi Ký 27:30), và Ma-la-chi, đấng tiên tri đã tiên
tri về ngày tận thế, cũng cảnh báo rằng mọi người sẽ bị rủa sả vì đã ăn trộm
của Đức Chúa Trời. (Ma-la-chi 3 : 7-12) Đức Chúa Giê-su cũng nói rằng một phần
mười thuộc về Đức Chúa Trời và bảo chúng ta không được xóa bỏ nó. (Ma-thi-ơ
22:21, 23:23) Một phần mười là thuế trong nước thiên đàng.
Mỗi quốc gia không thể tự duy trì nếu không có thuế. Tương tự như vậy, ngay cả trong vương quốc nước thiên đàng, nếu không có thuế, tin lành cũng không thể được rao giảng. Sự thật chắc chắn rằng đất nước sẽ thịnh vượng bằng cách nộp thuế tốt, và do đó chúng ta cũng sẽ thịnh vượng (Ma-la-chi 3: 10-12).
Vấn đề thực phẩm trong Lê-vi Ký 11, luật pháp cũ, đã bị xóa bỏ bởi thập tự giá của Đức Chúa Giê-su. (Cô-lô-se 2: 14-16) Điều này là do giao ước cũ là lời tiên tri về những điều sắp xảy ra. Sự ứng nghiệm của lời tiên tri về vấn đề thực phẩm trong Lê-vi Ký 11 như sau.
Thú vật tinh sạch và ô uế trong Lê-vi Ký 11 là sách tiên tri
phân biệt người dân Y-sơ-ra-ên xác thịt với dân ngoại. Vì vậy, người dân
Y-sơ-ra-ên xác thịt, được đại diện bởi những thú vật tinh sạch, đã trở thành
người dân của Đức Chúa Trời, nhưng những dân ngoại được đại diện bởi những thú vật ô uế, đang chờ đợi Đức Chúa Giê-su,
Con của Lời hứa, đến làm của lễ. Khi Đức Chúa Giê-su đến và hy sinh huyết của
mình trên thập tự giá, tất cả các dân ngoại đều được thanh tẩy. Bây giờ không
có sự phân biệt giữa dân ngoại và người dân Y-sơ-ra-ên. (Lê-vi Ký 11: 26-28,
Công vụ các sứ đồ 10: 10-16, Ê-phê-sô 2: 12-19)
Vì vậy, hội thánh đầu tiên ở Giê-ru-sa-lem đã nhận ra vấn đề
này, và hội thánh đã loại bỏ vấn đề thực phẩm
trong Lê-vi Ký 11 để dân ngoại đến với Đức Chúa Trời. Chỉ những của tế
lễ thần tượng, huyết và thú vật chết ngột mới bị cấm. (Công vụ cá sứ đồ 15: 28-29)
Sau đó, sứ đồ Phao-lô mạnh dạn nói với dân ngoại, những người
đã nhận được tin lành, hãy ăn mà không hỏi bất kỳ câu hỏi nào về thực phẩm bán
ở chợ hoặc trong nhà của những người không tin Đức Chúa Trời. (I Cô-rinh-tô 10:
25-27; Rô-ma 14:14)
Sứ đồ Phao-lô đã tiên tri rằng trong tương lai sẽ có người
tranh cãi về thức ăn.
Ông đã tiên tri về nó như là “kẻ phản bội đức tin, lời dạy dỗ
của ma quỷ.” (I Ti-mô-thê 4: 1-6)
Một lời giải thích chi tiết có trong cuốn sách lẽ thật“Những vấn đề về thực phẩm”, vì vậy tôi sẽ dừng lại ở đây.
Vấn đề linh hồn là một vấn đề quan trọng mà tất cả nhân loại nên hiểu biết. Tuy nhiên, ngay cả trong số những người nghiên cứu vấn đề linh hồn này, một số người nói rằng khi một người chết đi sẽ không có linh hồn, hoặc một số người nói rằng ngay cả khi một người chết đi thì linh hồn vẫn còn sống. Vậy, cả hai tuyên bố đều dựa trên cơ sở nào? Tất nhiên, cả hai sẽ tranh luận dựa trên Kinh thánh.
Tuy nhiên, nhìn vào Kinh thánh mà họ tuyên bố, hầu hết các
câu Kinh thánh của những người tự nhận là không có linh hồn là các câu Kinh
thánh trong Cựu ước, và hầu hết các câu Kinh thánh của những người tự nhận là
có linh hồn là các câu Kinh thánh trong Tân ước. Vì vậy, làm thế nào chúng ta
giải thích nó một cách chính xác từ quan điểm trung gian? Điều chúng ta cần
biết chắc chắn về điều này là Cựu Ước chính là hình bóng của thực thể sẽ xuất
hiện trong Tân Ước.
Nói cách khác, Cựu ước là mặt trăng và Tân ước là mặt trời,
mặt trăng nhận được ánh sáng của mặt trời sẽ xuất hiện trong tương lai và tạm
thời chiếu sáng thế giới bóng tối. Nhìn về vấn đề linh hồn dưới ánh trăng khác
với nhìn về vấn đề linh hồn dưới ánh sáng của mặt trời. Vì Cựu Ước là hình bóng
của Tân Ước và Tân Ước là thực thể, nên vấn đề linh hồn cần được
nghiên cứu trong Tân ước, là thực thể.
Sứ đồ Phao-lô đã viết về sự hiểu biết của con người trong Cựu
ước và con người trong Tân ước như sau.
Ê-phê-sô 3: 5 “Là lẽ mầu-nhiệm trong
các đời khác (thế hệ Cựu Ước), chưa từng phát-lộ cho con-cái loài người, mà bây
giờ đã được Đức Thánh-Linh tỏ ra cho các sứ-đồ thánh và tiên-tri của Ngài (các
đấng tiên tri thuộc thế hệ Tân Ước).”
Do đó, chúng ta có thể học được những lẽ thật nhất định về
vấn đề linh hồn trong Tân Ước, được dạy dỗ như bài học thực tế. Nếu chúng ta
nghiên cứu vấn đề linh hồn trong Tân Ước, đại khái là những câu sau đây.
Ma-thi-ơ 10:28“Đừng sợ kẻ giết thân-thể
mà không giết được linh-hồn.”
Lu-ca 12: 4-5 “Đừng sợ kẻ giết xác rồi
sau không làm gì được nữa…”
Lu-ca 24:39 “Thần thì không có thịt
xương …”
Lu-ca 16: 19-29 “Vấn đề linh hồn về người
giàu có và La-xa-rơ”
Lu-ca 23: 42-43“Hôm nay
ngươi sẽ được ở với ta trong nơi Ba-ra-đi”
II Cô-rinh-tô 5: 6-9“Muốn lìa
bỏ thân-thể nầy đặng ở cùng Chúa thì hơn.”
II Cô-rinh-tô 12: 2-3“Hoặc trong
thân-thể người, hoặc ngoài thân-thể người, tôi chẳng biết,”
Phi-líp 1: 20-24“Muốn đi ở
với Đấng Christ”
I Phi-e-rơ 3: 18-21“Sự chết về phần xác thịt,
nhưng sự sống trong phần linh”
I Phi-e-rơ 4: 6“Tin-lành
cũng đã giảng ra cho kẻ chết”
Hê-bơ-rơ 12: 22-23 “Linh-hồn
người nghĩa được vẹn-lành”
Khải huyền 6: 9-11Các linh hồn dưới bàn thờ
...
Nếu chúng ta nhìn vào vấn đề linh hồn được mô tả ở trên, rõ ràng một người dù chết đi nhưng linh hồn vẫn còn sống, hoặc linh hồn có thể rời khỏi thân thể hoặc ở trong thân thể. Thân thể là cát bụi, còn linh hồn là sinh khí của Đức Chúa Trời do Đức Chúa Trời ban cho. (Truyền-đạo 12: 7) Sứ đồ Giăng nói rằng có sự chết thứ nhất và sự chết thứ hai. Sự chết đầu tiên là sự chết của thân thể, và sự chết thứ hai là sự chết của linh hồn. (So sánh Khải-huyền 20: 6, 14, Ma-thi-ơ 10:28) Có rất nhiều cuốn sách khác đã được viết về vấn đề linh hồn này một cách dễ hiểu, vì vậy hãy xem xét.
Khi tất cả mọi người chết, thể xác ngủ trong mồ. Nhưng linh hồn của người công bình được yên nghỉ trong địa đàng, còn linh hồn của kẻ ác thì bị giam cầm trong địa ngục, chờ đợi thời điểm phục sinh. (Lu-ca 23: 42-43, II Cô-rinh-tô 5: 8, Phi-líp 1: 23-24, Lu-ca 16: 19-31, I Phi-e-rơ 3: 18-21, I Phi-e-rơ 4: 5-6, II Phi-e-rơ 2: 4) Và tất cả những người chết đều sẽ sống lại. Phần thưởng cứu rỗi khi Đức Chúa Giê-su tái lâm là sự phục sinh. Sự sống lại của các thánh đồ được gọi là sự phục sinh lần thứ nhất (Khải Huyền 20: 4-6), và sự sống lại của kẻ ác sau 1000 năm được gọi là sự sống lại lần thứ hai (Công vụ các sứ đồ 24 : 15, I Cô-rinh-tô 15: 23-24, Khải Huyền 20: 7-15) Tuy nhiên, cảnh tượng về sự tái lâm của Đức Chúa Giê-su được tạo ra để tất cả hàng ngàn hàng vạn thiên sứ trong vũ trụ, cũng như linh hồn của tất cả mọi người được sinh ra trên thế gian này, có thể nhìn thấy cảnh tượng hùng vĩ cùng một lúc. (So sánh Khải Huyền 1: 7, Xa-cha-ri 12:10)
Sự tái lâm của Đấng Christ là niềm hy vọng duy nhất của Hội thánh của Đức Chúa Trời và là trung tâm của mọi tín điều. Đấng Christ sẽ trở lại trái đất này vào ngày tận thế để phán xét thế gian, lập ra vương quốc của Ngài và ban nó cho các thánh đồ đã được cứu rỗi. (Công vụ các sứ đồ 1: 10-11, Đa-ni-ên 7:27, Khải huyền 1: 7, Ma-thi-ơ 19:28, Ma-thi-ơ 25: 31-34, I Tê-sa-lô-ni-ca 4: 16-17) Sự tái lâm của Đức Chúa Giê-su sẽ không đến trong bí mật, nhưng cả thế giới sẽ rung chuyển. (Ma-thi-ơ 24: 25-32, I Tê-sa-lô-ni-ca 4:16, Khải-huyền 1: 7) Vào thời điểm đó, sẽ có sự phục sinh của người công bình, và các thánh đồ sống lại sẽ phán xét kẻ ác trong vương quốc 1000 năm. (I Cô-rinh-tô 6: 2-4, Ma-thi-ơ 19:28, Khải Huyền 20: 4-6) Trị vì có nghĩa là có quyền phán xét. Thời Cựu Ước, vua chúa trực tiếp phán xét thần dân. (I Các Vua 7: 7, I Các Vua 3:28) Sự sống lại của kẻ ác sẽ là sự phục sinh của sự phán xét vào cuối vương quốc 1000 năm sau khi Đấng Christ tái lâm (Khải Huyền 20: 5-15, Giăng 5: 27- 29) và sẽ bị phán xét tùy theo việc làm của họ. (Rô-ma 2: 6-10, Khải Huyền 20:12, Lu-ca 12: 47-48) Linh hồn phạm tội sẽ bị xét đoán hoặc trừng phạt tùy theo việc làm của họ. Có những người sẽ bị kết án một năm, có người sẽ bị trừng phạt tùy theo cái giá tội lỗi của họ trong mười năm, trăm năm, ngàn năm và cuối cùng là chết.
- Amen -